102 Thắc Mắc Cơ Bản Nuôi Dê Sữa – Thịt – Tài Liệu Học Tập Ebooks PDF Lưu VIP

102 Thắc Mắc Cơ Bản Nuôi Dê Sữa – Thịt – Tài Liệu Học Tập Ebooks PDF

Danh mục: , Người đăng: Ly Võ Thị Nhà xuất bản: Tác giả: Ngôn ngữ: Tiếng Việt Định dạng: Lượt xem: 70 lượt Lượt tải: 0 lượt

Nội dung

Giới thiệu sách “102 Thắc Mắc Cơ Bản Nuôi Dê Sữa – Thịt”

LỢI ÍCH TỪ VIỆC NUÔI DÊ

1/ Tại sao người đời vì con dê là con bò của nhà nghèo

Từ hàng ngàn năm trước, các nước giàu ở châu Âu, châu Mỹ đều coi thường việc nuôi dê. Thậm chí, nhiều nước còn khuyến cáo nông dân nước họ không nên nuôi đê vì ngại cái tỉnh lý lắc, phá hại cây trồng của chúng. Cái đại họa to lớn mà người Bồ Đào Nha mắc phải vào đầu thế kỷ thứ 16 làm cho nhiều nước trên thế giới e dè việc nuôi dê hơn.

Nguyên vào năm 1502, người Bồ tìm ra được đảo Sainte Hélène, nhưng không khai thác được gì vì toàn đảo chỉ là rừng cây tạp rậm rạp, muốn khai hoang cũng phải bỏ ra nhiều công của và thời gian.

Sau cùng, họ thả lên đảo này một đàn dê, hy vọng đàn dê sẽ ăn hết các loại cô là để “khai hoang” giùm họ. Cuối cùng đề đã giúp họ được việc đó, không những chúng ăn trụi hết cây cối mà còn đào bới tất cả những thân rễ cây trên đảo mà ân, đến nỗi cả một hòn đảo trước đây xanh tươi nay trở nên hoang tàn. Đất đai trước đây nhờ rễ cây chằng chịt cầm giữ, nay gốc rễ không còn nên chỗ nào cũng trơ ra những gộp đá vì đất đai đã bị nước mua xói mòn trôi hết ra biển. Cây cối thì biến mất nhưng dân để bấy giờ lại sinh sản rất đông..

Vì vậy, vùng đất sống lý tưởng nhất của loài đê suốt một thời gian dài trong quá khứ vẫn là những nước chậm phát triển, chứ chúng không chen chân vào được những nước giâu, ở châu Âu, châu Mỹ… Dô sống nhiều ở các quốc gia vùng cận đông, vùng Địa Trung Hải và châu Á. Những quốc gia nuôi dê nhiều nhất ở châu Á là Ấn Độ và Trung Hoa.. Ở tại các quốc gia này, con dê được coi là con bò của nhà nghèo.

Nhưng, ngày nay “con bỏ của nhà nghèo” đã được nhiều nước như Anh, Pháp, Đức, Mỹ, Đan Mạch, Thụy Sĩ… nhập về nuôi, và nước nào cũng bỏ công ra lại tạo được những nòi dê cao sản nổi tiếng cho riêng mình. Đây là những nước trước đây họ chỉ chú trọng đến việc phát triển đàn bò sữa, và xem thường mối lợi không nhỏ từ dê thịt và dê sữa mang lại. Nhờ đó mà con dê ngày nay đã có mặt trên khắp các châu lục.

Thân xác con dê tuy nhỏ hơn bỏ nhiều lần, nhưng vẫn là thứ từi sản khá lớn đối với người nghèo. Nó cũng cung cấp thịt và sửa để nuôi sống dân nghèo. Vì vậy, trong những nước chậm phát triển mà nhà nào tự gầy dựng cho mình một đàn dê nhỏ độ năm bảy con, cũng được đánh giá là đã thoát được cảnh nghèo.

2/ Tại sao lại có câu: “Nhất khương nhì dương?

Chứ khương, tiếng Hán Việt có nghĩa là cây gừng (củ gừng), còn chữ dương có nghĩa là con đê. Câu đó có nghĩa: thứ nhất trồng gừng, thứ nhì nuôi dê. Đây là câu ngạn ngữ của người Trung Hoa, dạy cho người đời biết cách nuôi, trồng để mau sinh lợi, mau làm giàu.

Trồng gừng chỉ cần đất tơi xốp và tưới đủ ẩm. Đầu năm chỉ cần giảm vào đất một “mất” củ gừng giống bằng vài lông tay, cuối năm ta đã thu được hơn nửa ký củ rồi. Nếu cử để mặc như vậy trong vài năm, hại gừng sẽ có nhiều tầng củ, và củ càng già lại càng có giá cao, vì “gừng càng già càng cay”.

Trong khi đó, nuôi dê cũng mau sinh lợi. Một con dê cái mỗi năm để được gần hai lửa con (mỗi lửa để khoảng hai con con), må dê mẹ đẻ qua lửa thứ hai thì lửa con so trước đó đã bắt đầu căn chửa, thế là mẹ con thì nhau đẻ. Dê con lớn lên sáu tháng tuổi đã bắt đầu động dục. Vì vậy, chỉ nuôi độ mười cê cái, trong vòng hai năm ta đã có một bầy đàn hơn trăm con lớn nhỏ rồi. Như vậy trồng gừng và nuôi dê là sai thứ mau sinh lợi.

3/ Có phải thịt dê là một thứ được liệu quả?

Không những chỉ có thịt dê có vị thuốc, mà nhiều cơ quan nội tạng của đô cũng đều có vị thuốc cả. Thịt dê có tác dụng trợ dương nên đàn ông bất lực mà ăn nhiều thịt dê thì cơ thể sẽ khỏe mạnh, sức lực cường tráng. Còn đàn bà sau kỳ sinh đẻ thân mình gầy yếu nếu được ăn thịt đã một thời gian dài sẽ mau hồi sức, đỏ da thấm thịt trở lại.

Thịt dê còn giúp cho người bị bệnh lao phối có thêm sức đề kháng để chống chọi lại với vị trùng Koch. Huyết dễ chủ trị chứng chóng mặt, chứng xây xẩm mặt mày mỗi khi đứng lên ngồi xuống. Huyết dễ cũng chủ trị các bệnh nhức đầu và đau lưng. Những người lớn tuổi thường pha huyết dê vào rượu trắng để trị bệnh nhức mỏ xương cốt. Còn gan dễ chữa được bệnh mờ mắt, bệnh quáng gà.

Bao tử đề cũng làm thuốc trị người cơ thể gầy yếu, chứng khi ăn thường bị nôn mửa. Tình hoàn dê lược đánh giá là thức ăn bổ dương nhất, rất cần cho những ai bị bệnh yếu thận. Ngoài ra, người ta còn dùng cao đê để bồi bổ khí huyết, trị bệnh đau bụng, mỏi lưng. Muốn có cao dễ, người ta dùng xương dê và sừng dê để nấu nhiều giờ cho đến lúc tan ra thành chất dẻo, hoặc dùng cả xương lẫn thịt dê (chỉ bỏ lông và ruột) nấu cho tan nát nhừ ra gọi là “cao để hoàn tỉnh” dùng chữa được nhiều bệnh, rất tốt

4/ Tại sao thời trước thịt dê không được tiêu thụ rộng rãi như thịt heo, thịt bò?

Dù thịt dê được mọi người đánh giá là “món ăn có vị thuốc”, nhưng thời trước thịt dê không được tiêu thụ phố biến bằng các loại thịt heo, thịt bò vì nhiều lý do sau đây: Trước hết do số đàn dê được nuôi rất ít lại nuôi ở các vùng “mạn ngược xa xôi, nên người miền xuôi muốn có thịt dê để ăn cũng khó kiếm.

Tải tài liệu

1.

102 Thắc Mắc Cơ Bản Nuôi Dê Sữa – Thịt – Tài Liệu Học Tập Ebooks PDF

.pdf
21.34 MB

Có thể bạn quan tâm